Muốn đón Vương Tú Ngọc ra khỏi Ninh Tuyên Vương phủ cũng không phải là một chuyện đơn giản, mười sáu tuổi bà gả cho Dung Minh Ngọc, làm chủ mẫu quyền quý hơn hai mươi năm, đối với bà mà nói Ninh Tuyên vương phủ là gông xiềng nhưng cũng là trách nhiệm, tạm thời không thể trốn thoát.
Dung Đường muốn đón bà đến ngõ Vĩnh An, tất nhiên Vương Tú Ngọc có thể nghĩ ra mười vạn tám ngàn lý do để từ chối.
Nhưng nếu Dung Minh Ngọc chủ động mở miệng mời phu nhân tạm rời nhà, cho dù Vương Tú Ngọc không vui trong lòng thì cũng sẽ duy trì khéo léo cùng rộng lượng.
Huống chi bản thân bà cũng là người yêu đương mất não.
Thật ra đề nghị này của Túc Hoài Cảnh sẽ gây thương tổn gián tiếp đến Vương Tú Ngọc, nhưng bất luận là hắn hay là Dung Đường cũng đều nhất trí cho rằng thay vì ngày sau bị Dung Minh Ngọc kéo lê vạn kiếp bất phục, không bằng để cho Vương Tú Ngọc hết hy vọng với ông ta sớm một chút, không can thiệp từ đầu tới đuôi.
Thẳng đến khi Tiền thị sắp lâm bồn, Dung Oánh và trưởng công chúa từ Đà Lan tự trở về, Túc Hoài Cảnh nhận được tin tức, cùng Dung Đường trở về Ninh Tuyên vương phủ.
Rất nhiều chuyện không thể đoán được tất cả hướng đi cùng khả năng ngay từ đầu, Tiền thị và Di phi đồng thời mang thai có lẽ là trùng hợp, nhưng Dung Minh Ngọc muốn đứa bé này ra đời cũng là sự thật.
Ông cần một tiểu chủ tử cho vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-phu-om-yeu-benh-tat/3612120/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.