Trên ngón trỏ của Túc Hoài Cảnh có thêm một vết thương, tuy hẹp nhưng khá sâu, khi đổ thuốc bột vào sẽ nhanh chóng thẩm thấu.
Dung Đường lạnh mặt, ngồi trên giường sập nhìn Túc Hoài Cảnh tự bôi thuốc cho mình, toàn bộ quá trình không nói một lời.
Túc Hoài Cảnh bôi thuốc xong còn khoe mẽ với y, khuôn mặt xinh đẹp ngẩng lên cười với y, đặt ngang ngón tay trước mắt Dung Đường: "Đường Đường ngươi xem, không chảy máu.”
Dung Đường liếc hắn một cái, không lên tiếng.
Y thật sự rất thích bàn tay cũng như tướng mạo của Túc Hoài Cảnh.
Luận dung nhan, đại nhân vật phản diện chắc chắn thuộc top ba thiên hạ. So về tâm trí, Túc Hoài Cảnh sẽ không có khả năng thua bất kỳ ai.
Một mỹ nhân xinh đẹp sáng tỏ như xuân hoa thu nguyệt đứng ở trước mặt, rất dễ làm cho người ta động tâm, chứ đừng nói mỹ nhân này đang dùng đôi bàn tay trắng trẻo của mình trêu đùa phong vân trong toàn bộ thiên hạ.
Sự tương phản mãnh liệt đều tụ tập hết ở trên một người, tất cả tuấn tú xinh đẹp đều biến thành vũ khí của hắn, cực kỳ rung động lòng người.
Người đọc nhìn thấy nhân vật phản diện, người mê sách nhìn thấy nhân vật trên giấy, tri kỷ xem tri kỷ, đối thủ xem đối thủ, thậm chí là đồng tính xem đồng tính, bất luận là xuất phát từ góc độ nào thì Túc Hoài Cảnh luôn có một dung mạo và linh hồn bám vào dưới da mà Dung Đường thích.
Dung Đường không muốn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-phu-om-yeu-benh-tat/3612091/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.