Dung Đường im lặng hồi lâu, lui về phía sau, rời khỏi sự ràng buộc giữa trán người trước mặt.
Lại một lần nữa y ý thức được trình độ nhạy bén của Túc Hoài Cảnh, thậm chí Dung Đường còn hoài nghi, nếu có một ngày Túc Hoài Cảnh hỏi thẳng y "có phải ngươi sống lại hay không", bản thân cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc.
Người này thoát khỏi quy tắc và trói buộc, nhưng cũng rất tỉnh táo và sắc bén, mọi thứ trên thế giới này dường như đều không thể thoát khỏi tầm mắt của hắn.
Dung Đường không khỏi nghĩ, một năm qua mình làm bại lộ bao nhiêu chi tiết cho Túc Hoài Cảnh biết?
Bởi vì sự thật quá kỳ lạ, vượt quá tầm hiểu biết của người thường, cho tới bây giờ y chưa từng nghĩ tới việc cố ý giấu diếm.
Nếu không nghi ngờ thì bình an vô sự. Nếu như nghi ngờ thì ngay cả thân phận "Ninh Tuyên Vương thế tử" này, cũng rất đáng để người ta suy nghĩ sâu xa.
Có lẽ Túc Hoài Cảnh chú ý tới chuyện y thân là "Dung Đường", vốn không nên biết hoặc là để ý mọi chuyện, nhưng lại không hỏi một lời. Như là đang chờ Dung Đường thẳng thắn, cũng như là đang mặc kệ, ngược lại giở trò đổi lấy nguyện vọng, dùng cho một yêu cầu hoang đường như vậy.
Ngay cả giấc mơ của mình y cũng bịa đặt, lần sau nhập mộng phải đi tìm hắn như thế nào đây?
Dung Đường mím môi, nói với Túc Hoài Cảnh: "Mộng đều là giả.”
“Ta biết. "Túc Hoài Cảnh gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-phu-om-yeu-benh-tat/3612090/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.