🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vào một ngày của hai tuần sau, Ngọc Nhi như thường lệ vẫn chuẩn bị đồ để vào bệnh viện thăm Minh Toàn, chỉ khác một chỗ là sáng nay cô phải ra sân bay đón chị Tâm. Sau một khoảng thời gian dài cô không chịu làm việc thì chị đã chẳng thể ngồi im được nữa mà phải bay vào Hội An thúc giục. Mặc dù chị Tâm rất ngại bay vào đây vì một số lý do và có lẽ lý do lớn nhất chính là chị ngại gặp phóng viên Lâm nhưng chị vẫn nhất quyết bay vào. Chính điều này khiến Ngọc Nhi cảm thấy rất có lỗi với chị.



Nói thật lòng thì cô rất muốn tiếp tục làm việc để không ảnh hưởng tới mọi người nhưng biết làm sao được, trong đầu cô lúc này chỉ có mình anh, làm gì còn tâm trạng lo lắng những việc khác. Vả lại, giờ có ngồi viết, cô cũng chẳng viết được thứ gì ra hồn, làm lay động trái tim người đọc mà văn chương lại cần những gì như thế, nếu không, nó sẽ chẳng được coi là văn chương. Cũng như nhà văn Nguyễn Ngọc Tư* đã từng nói: “Tôi bắt đầu tin văn chương cũng có lửa, làm tan chảy những bức tường thép mà mỗi người tự dựng lên; văn chương cũng là băng, gắn kết những ốc đảo người thành một khối; văn chương cũng là nước, dịu dàng mà mãnh liệt vượt qua những rào cản của lịch sử, văn hoá, ngôn ngữ…”



*Nguyễn Ngọc Tư (sinh năm 1976 tại xã Tân Duyệt, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau trong một gia đình nông dân) là một nhà văn, thành viên Hội nhà văn Việt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-noi-ay-co-anh/3363550/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vì Nơi Ấy Có Anh!
Chương 39: Tỉnh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.