Hai má Thụy An đỏ ửng, cắn môi nói: "Tiên sinh, xin đừng giễu cợt em nữa." 
Thiếu niên xấu hổ cúi đầu, bộ dáng co ro. 
Giống như con thỏ nhỏ gặp phải con sói to lớn xấu xa. 
Sở Dư Ôn ranh mãnh nói: "Lại đây." 
Thụy An hoảng sợ ngước mắt lên, có chút do dự. 
Đôi mắt vàng sậm của Sở Dư Ôn hơi tối sầm lại, lần này giọng nói mang theo âm điệu ra lệnh: "Lại đây." 
Thụy An chậm rãi bước tới, bị Sở Dư Ôn kéo đến ngồi trên đùi. 
Cậu kinh hô một tiếng, chiếc khăn gần như tuột ra, cậu vội lấy tay che lại. 
Sở Dư Ôn cởi áo khoác quân trang, bên trong là một chiếc áo sơ mi mỏng, thắt cà vạt. Nửa người trên rất thoải mái, phía dưới lại là quần dài quân phục màu đen, bên hông đeo vũ khí, trên đùi buộc dao găm, chân đi một đôi bốt đen sậm. 
Ngũ quan sâu sắc tuấn mỹ, rực rỡ như mặt trời. 
Ngoại trừ Mặt trăng sáng của đế quốc, không ai có thể cạnh tranh với anh, không ai dám khiêu chiến anh. 
Thụy An chỉ quấn khăn tắm, ngồi trên đùi anh, hai chân trắng nõn khẽ lắc lư, ngón chân cũng không chạm đất. 
Cậu luống cuống gọi một tiếng: "Tiên sinh?" 
"Em còn chưa sấy khô tóc." Sở Dư Ôn cúi đầu nhìn mái tóc ướt của cậu, "Không sợ buổi tối đau đầu sao?" 
Thụy An nghẹn ngào: "Em có thể đi sấy lại lần nữa." 
"Đừng nhúc nhích." Sở Dư Ôn yêu cầu máy tự động đưa máy sấy tóc ra, "Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-ngot-nhi-alpha/3384396/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.