Thụy An chỉ cao 173cm, được Sở Dư Ôn cao 189cm ôm vào trong ngực nên trông có vẻ nhu nhược, lại nhỏ nhắn xinh xắn. Cậu mới 17 tuổi, lúc này cơ thể đang phát triển. Omega bình thường thấp hơn Alpha và Beta, khiến họ yếu ớt đến đáng thương.
Thiếu niên ôm lấy eo thanh niên, một hồi lâu mới ngẩng đầu. Giống như ý thức được sự thất lễ của mình, mặt đỏ lên, vội vã lui về phía sau một bước, cúi đầu ngượng ngùng nói: "Xin lỗi tiên sinh. Em kích động quá."
Cậu lén lút ngước mắt lên, rất nhanh lại rủ xuống: "Em vẫn luôn chờ tiên sinh trở về."
Trong khoảnh khắc vòng tay trở nên trống rỗng, trong lòng anh thoáng có cảm giác mất mát. Sở Dư Ôn cởi áo khoác rồi treo nó lên lưng ghế, sau đó quay đầu nhìn thiếu niên: "Đợi đã lâu chưa?"
"...Ừm." Thụy An thì thầm, "Em muốn ăn tối với tiên sinh."
Động tác tháo găng tay của Sở Dư Ôn dừng lại: "Em còn chưa ăn cơm?"
Đôi mắt sắc bén liếc nhìn người quản gia, hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Không thể nào là người hầu lại không cho cậu ăn cơm. Người trong dinh thự nguyên không có khả năng mặt ngoài một bộ sau lưng một bộ, Sở Dư Ôn không thể dung thứ cho những kẻ dối trá.
Joel nhận được câu hỏi của nguyên soái, trong lòng lộp bộp: "Phu nhân nói cậu ấy muốn chờ ngài trở về cùng nhau..."
Thanh âm Sở Dư Ôn có hơi lạnh lùng: "Sao ngươi không nói cho ta biết?"
Anh để cho Joel theo dõi nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-ngot-nhi-alpha/3384395/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.