Sau khi đóng cửa phòng lại, Hạ Lam ngồi bệt xuống sàn,từng giọt nước mắt nặng nề lăn trên gò má, rồi rơi xuống chiếc áo sơ mi.
Tim cô đau thắt lại từng đợt, tâm trạng bỗng rơi xuống đáy vực không lối thoát.
Tại sao mẹ cô không giống như những người mẹ khác?
Tại sao bà ấy không yêu thương cô dù chỉ một chút?
Những câu hỏi đó cứ lặp đi lặp lại mãi trong đầu cô. Đôi mắt trống rỗng như không có tiêu cự nhìn về một điểm.
Một lát sau, đôi chân cô nặng nề đứng dậy, tiến thẳng đến phòng tắm.
Những giọt nước từ vòi sen bắn lên da thịt dường như gột rửa sự phiền muộn trong ngày qua, tâm trạng cô phấn chấn lên không ít.
Một lát sau, Hạ Lam nằm lên giường, hai mắt nhắm lại, hôm nay thể xác và tinh thần Hạ Lam đều rất mệt mỏi, nên chưa đầy 5 phút cô đã chìm vào giấc ngủ.
Ông từ bên ngoài thông qua mắt mèo nhìn thấy tình hình bên trong, thấy cô đã ngủ, liền dùng chìa khóa dự phòng mở khóa cửa.
Con bé này xem ra đối với ông vẫn rất cẩn trọng, còn lén nhờ thợ làm một ổ khóa riêng, thật may là ông đã chuẩn bị tốt.
Không biết khi nào cánh cửa phòng Hạ Lam bất thình lình mở ra, một bóng người to lớn thả nhẹ bước chân đi vào phòng cô.
Dựa theo ánh đèn bên ngoài chiếu vào, ông Quang có thể nhìn thấy được mọi thứ bên trong.Ông Quang ngồi bên mép giường, đôi mắt thèm thuồng ngắm nhìn gương mặt của thiếu nữ đang say giấc, đôi mắt nhắm nghiền, hàng mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790407/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.