Ánh sáng mặt trời len lỏi qua cánh cửa sổ lặng lẽ hòa cùng thanh âm của phấn bảng và tiếng giảng bài của giáo viên trên bục giảng.
Trong một góc của lớp học, Hạ Lam tập trung chép hết mọi thứ trên bảng vào vở. Tuy chỉ mới 15 tuổi, nhưng Hạ Lam đã phát dục rất tốt, áo sơ mi trắng, váy dài ôm lấy đường cong như ẩn như hiện, vừa ngây thơ vừa quyến rũ.
Nghe tiếng chuông tan học vang lên, cô thu dọn sách vở cho vào cặp sách.
Khi chân bước đến đại sảnh, nhìn một nam sinh đang bị lũ con gái vây quanh, khóe môi cô khẽ nhếch lên một đường cong thật nhỏ, đôi mắt lóe lên một tia hâm mộ.
Cảm giác được người ta yêu thích không biết là như thế nào nhỉ?
Cô cũng muốn trải qua cảm giác đó.
Thu hồi suy nghĩ, bàn chân cô bước đến phòng thay đồ nữ.
Vào lúc cửa tủ được mở ra, đôi mắt Hạ Lam hơi rụt lại, sắc mặt trắng bệch.
Hạ Lam cố kìm nén bản thân, ngăn những giọt nước mắt sắp rơi xuống.
Tuy chuyện này cô đã trải qua rất nhiều lần, nhưng không hiểu sao, cô vẫn không thể xem nó như một thói quen.
Cảm giác chua xót cứ dâng trào làm cô khó chịu.
Trong tủ chứa đầy rác thải và những chất lỏng sền sệt đủ màu sắc, mùi hôi thối bốc lên khiến người ta ghê tởm. Đồng phục thể dục của cô đã bị cắt nát thành những mảnh vải vụn, cạnh tủ đầy vết bút lông ghi hàng loạt dòng chữ chửi mắng, nguyền rủa. Trong đó có dán một tấm ảnh của lớp, điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790406/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.