"Dì Trương, tối nay tôi và Thiên Vĩ chắc sẽ về trễ, bà chỉ cần làm phần cơm cho Thiên Tuấn là được."
"Vâng ạ."
Trong đại sảnh vang lên giọng nói ngọt ngào thánh thoát của một cô gái trẻ. Cô mang trên mình một chiếc váy màu trắng ôm theo những đường cong tinh tế, chạm đến đầu gối để lộ đôi chân thon dài. Mái tóc đen như mực được xõa xuống chạm đến thắt lưng, dung mạo thiếu nữ vô cùng diễm lệ tựa như tiên nữ.
Sau khi dặn dò đâu vào đấy, cô bước đến một căn phòng nhỏ. Trên tường được dán những nhân vật hoạt hình trông vô cùng sống động, trên sàn vươn vãi đồ chơi như thú bông, mô hình lắp ghép, xe hơi nhỏ,...
Giữa phòng, một bé trai đang say giấc nồng, đôi mắt nhắm nghiền làm nổi bật hai hàng mi cong vút, miệng nhỏ phấn hồng hơi hé mở, hai má phúng phính như có thể nhéo ra nước, nước vẽ màu xanh da trời dính lên một bên má và cái bụng nhỏ nâng lên hạ xuống theo từng hô hấp của bé.
Thiếu nữ thả nhẹ bước chân, duỗi tay lấy khăn giấy trên bàn lau mặt cho con trai. Cảm nhận được gò má của mình có hơi nhột, đôi mắt bé xinh dần mở ra, con ngươi hổ phách xinh đẹp dần xuất hiện trong mắt thiếu nữ.
"Sao mặt con lại thành mặt mèo luôn rồi?"
Yên Nhiên khẽ cười, bàn tay tiếp tục lau đi vết bẩn trên mặt bé.
Thiên Vĩ có vẻ vẫn còn chưa tỉnh ngủ, bé dụi mắt, một lát sau, giọng nói non nớt truyền đến:
"Mẹ, ôm con."
Yên Nhiên bỏ khăn xuống, vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790388/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.