Khi học sinh được tan học, mà đêm đã dần buông xuống.
Thiên Vĩ nhìn sắc trời, sau đó quay sang Hạ Lam đang đứng cạnh mình, khẽ nói:
"Để anh đưa em về."
Hạ La nghe thế thì vội khoát tay.
"Không cần đâu, em có việc, em đi về một mình là được."
Cô khoát cặp sách lên vai, không để Thiên Vĩ nói một lời, bèn chạy ra ngoài.
Tầm 15 phút sau,
Hạ Lam đứng trước một tiệm tạp hóa nhỏ nhìn tấm bảng ghi dòng chữ 'tuyển nhân viên', rồi cố gắng hít một hơi thật sau, bước vào trong.
Một thanh niên trẻ nhìn thấy cô, liền bật ra một câu hỏi theo thói quen.
"Cô cần mua gì?"
"Tôi đến xin việc."
Cô nói một câu đi thẳng vào vấn đề.
Thiếu niên khẽ gật đầu như đã hiểu, cậu ta gập quyển sổ nhỏ dày đặc những con số, bước vào gian phòng phía sau.
Trong lúc chờ đợi,Hạ Lam nhìn quang cảnh thông qua lớp kính trong suốt.
Cửa tiệm này nằm sâu tận trong hẻm, ít người qua lại, bóng lớn của tòa nhà phía trước bao phủ toàn bộ cửa tiệm, nên trông càng tối tăm hơn, thỉnh thoảng có một vài người khác đến nói chuyện phiếm với nhân viên bán hàng, rồi lại rời đi, họ có lẽ là khách quen của nơi đây.
Một lát sau, một người phụ nữ trung niên cùng thiếu niên khi nãy bước ra. Người phụ nữ có thân hình mảnh khảnh, gương mặt hình chữ điền, khóe mắt xếch lên làm cho bà trông khá hung dữ, không hề mang đến cho người ta cảm giác thân thiện, dễ gần.
Hạ Lam hơi cúi người, chào bà ấy.
"Cô đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790385/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.