"Món này nhìn ngon quá."
Hai tay Huệ Giang dính sát vào lớp kính, đôi mắt sáng rực nhìn vào món ăn được trưng bày, miệng đã muốn chảy nước bọt.
Vẻ mặt Hạ Lam mang theo sự ghét bỏ, cô cầm hộp thức ăn xoay người rời đi.
"Đại tỷ, em còn chưa kịp mua nữa mà."
Huệ Giang vội vã chạy theo cô, biểu cảm vô cùng ủy khuất.
"Thì mày cứ ở lại mà mua đi, tao về trường trước."
Bà đến đây để mua đồ ăn trưa cho chồng bà, ai rảnh mà đợi mày.
Huệ Giang nhìn hai tay trống rỗng của mình, cùng cái bụng kêu kháng nghị nãy giờ, gương mặt liền méo xệt. Hôm nay vô tình nhìn thấy đại tỷ muốn đi ra ngoài, thế nên cô đòi đi theo, không ngờ ở đây có rất nhiều món, món nào trông cũng hấp dẫn khiến cô khó mà lựa chọn. Cuối cùng, đã qua nửa giờ mà vẫn chưa có gì trong bụng.
"Vậy chị về trường trước nhé."
Cô không dám tự tin là mình sẽ ôm cái bụng đói cho đến khi tan học.
"Ừ"
Hạ Lam bỏ lại một câu, sau đó đi thẳng về phía cửa chính.
Huệ Giang xoay người tiếp tục sự nghiệp chọn món. Đột nhiên, một giọng nói vang lên sau lưng cô.
"Không ngờ lại gặp cô ở đây."
Huệ Giang dừng bước quay lại, biết được người nọ là ai, khuôn mặt liền tối thui.
Quân Niên thấy thái độ của cô, cũng chỉ cười cười.
"Tôi thấy chúng ta thật có duyên, người ta có câu tình cờ gặp nhau ba lần là ắt hẳn có duyên nợ, chúng ta đã gặp nhau khá nhiều lần rồi đấy, em nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790384/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.