Nam Khương và Quế Xuân sợ đến tái mặt, họ lập tức quay đầu nhìn về phía ánh sáng lọt vào trong.
Cả hai thấy một người sở hữu vóc dáng mảnh mai, nhỏ nhắn trên người mặc chiếc áo phông màu đen, đội mũ lưỡi trai kéo thấp xuống và còn mang khẩu trang. Họ không thấy rõ mặt cô nhưng họ có thể nhận ra người đang đứng trước mặt họ là bạn gái cũ của Nam Khương – Hạ Lam.
"Hạ Lam, là cô đúng không?"Nam Khương tức giận hét lên.
"Thì ra anh vẫn còn nhớ đến em, em vui mừng chết mất." Hạ Lam tháo bỏ chiếc khẩu trang trên mặt, cười cợt nhìn hai người.
"Mau thả chúng tôi ra!"
"Nam~,đừng lớn tiếng với em như vậy chứ, em phải rất vất vả mới tìm được chỗ này đó, nơi dành riêng cho hai người." Khẩu khí của Hạ Lam cực kỳ ủy khuất, đôi mắt ai oán nhìn hai người nhưng bất giác bọn họ lại thấy lạnh cả sống lưng.
"Tôi nói cho cô biết, dù cô có làm gì, tôi cũng không yêu cô đâu, tôi chỉ yêu có mình Quế Xuân."
Lời nói của hắn tràn đầy khí phách và kiên định, người ngoài nhìn vào ắt hẳn sẽ nghĩ Hạ Lam là kẻ thứ ba không biết xấu hổ chia rẽ tình cảm của đôi uyên ương.Nam Khương thâm tình nhìn Quế Xuân như đang cho cô ả lời hứa hẹn. Quế Xuân cũng bị lời nói của hắn làm cho cảm động đến rớt nước mắt. Cô ả nghẹn ngào.
"Nam à, em cũng chỉ yêu có mình anh."
"Quế Xuân..."
Cả hai nhìn nhau đắm đuối như thể dù trời tru bất diệt cũng không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/157504/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.