"Chị ngồi chăm hai nhóc đi. Tôi đi mua kem cho. Chị và bé Kiệt muốn ăn vị nào?"
Trần Ý ngước nhìn menu đang chạy trên màn hình điện tử, mân môi một cái: "Lấy cho hai chị em tôi phần kem hạnh nhân đi. À, vậy còn bé Đậu thì sao? Con bé chắc không ăn kem được đâu, thế nhưng cũng mấy tiếng rồi vẫn chưa cho nhóc ăn dặm đấy."
Mẫn Uyên nói: "Trong xe đẩy có đem theo sữa cho Đậu Đậu. Một lát tôi quay lại sẽ cho con bé uống."
Mắt thấy Mẫn Uyên bận rộn bế bé Kiệt ngồi lên ghế, lại chu đáo cầm ra món đồ chơi gì đó cho Trần Kiệt giết thời gian. Sau đó loay hoay rút ra bịch khăn giấy lau tay nàng đã bị nước bọt Đậu Đậu làm ướt. Quay sang lại sửa lại chiếc váy xộc xệch cho em gái. Quả thật là bận không ngừng được tay.
Thấy vậy, Trần Ý xung phong nhận việc: "Hay là để tôi cho bé Đậu uống sữa đi?"
"Thế có phiền chị lắm không?"
"Sao lại phiền được." Dừng một chút, Trần Ý lại đánh bạo nói: "Sớm muộn đều là người một nhà, có gì đâu mà khách khí."
Nói xong nàng suýt chút cắn cả đầu lưỡi mình.
Mẫn Uyên lại hơi nhấc mi mắt nhìn nàng, từ trong đáy mắt phẳng lặng dường như có thứ gì đó đang lan dần ra. Cuối cùng mỉm cười đạm bạc: "Được rồi. Vậy chị trông hai bé đi. Tôi đi mua."
"À ừ."
Nhìn bóng lưng Mẫn Uyên đi xa, gò má Trần Ý lặng lẽ đỏ bừng bừng. Sau đó lại bị món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-the-cua-toi/3343589/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.