Lên đến lớp thì đã vào tiết 1 rất lâu rồi, Huy không chào giáo viên đang giảng bài trên bảng mà trực tiếp bước đến chỗ ngồi của mình.
Thấy Huy đi vào, Hân ngẩn đầu lên hỏi: “Sao rồi?”
“Chẳng sao.” Huy đáp rồi cậu bắt đầu ngồi xuống, lấy sách vở ra học.
Giờ ra chơi.
Hiện tại trong lớp chỉ còn có vài người thôi, đa số là xuống căn-tin hết rồi.
Huy quay sang hỏi Hân: “Hôm nay là ngày đầu tiên em đi học lại mà sao chẳng đứa nào đến hỏi thăm hết vậy?”
Hân liếc mắt nhìn cậu, cô đáp: “Thấy tôi đi học lại đương nhiên biết tôi khỏe rồi, hỏi thăm gì nữa.”
Nghe Hân đáp vậy, Huy thật sự cứng họng. Một lát sau cậu lại nói: “À, em biết cô gái lúc nãy tên gì không?”
Lời vừa ra khỏi miệng thì Huy liền biết cậu lỡ lời, cậu tự trách bản thân mình, đúng là hết chuyện để nói mà.
Nhưng mà, trái với suy nghĩ của cậu, Hân hỏi: “Tên gì?”
“Khả Hân. Cô ta cũng tên Hân đấy.” Huy đáp.
Lúc này, khi vừa nghe tên cô gái đó, mặt Hân liền đen lại. Cô không nói gì nữa mà lấy tập ra làm bài tập.
Còn Huy, biết lúc nãy mình lỡ lời cho nên bây giờ cậu đang trưng cái mặt với đôi mắt long lanh nhìn Hân, nhưng cô nào có để ý đến.
“Cho em đấy!”
Theo sau câu nói này là một đống bánh yên vị trên bàn Hân. Ngẩn đầu lên nhìn, thì lại thấy đó chính là anh Nam
“Ăn đi cho khỏe.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-the-ba-dao/3221473/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.