Cô thích cậu sao…cô thích cậu rồi sao…cô thích cậu thật rồi sao… Làm sao đây… Nhưng mà, cậu có biết không nhỉ? Nếu cậu biết cô phải làm sao đây??
“Nè, không ăn là tôi ăn hết đấy!” Thấy cô cứ trốn mãi trong chăn không chịu ra cậu đương nhiên biết là cô mắc cỡ rồi, nãy giờ cậu đứng cười đấy chứ, cậu phải cố gắng lắm mới nhịn cười để gọi cô đấy.
Mà cậu có gọi thế nào cô cũng có chịu ló đầu ra đâu, vì vậy cậu lại trèo lên giường, cố gắng nằm thật mạnh để cô chui ra khỏi cái chăn. Và đúng như cậu nghĩ, cô thật sự chịu ra rồi.
Liền mắt thấy cậu nằm cạnh cô, cô ngồi bật dậy, nói: “Bước xuống!”
“Không!” Ngưng một lúc, cậu lại nói: “Đây là phòng tôi, giường cũng là giường tôi!”
“Anh…” Cô còn chưa nói hết câu, cậu lại ló đầu ra, nói:
“Em là đang ở nhờ đấy nhá…” Nói xong cậu lại chui vào chăn.
“Anh muốn ăn đánh đúng không?” Cô hỏi.
Nghe cô nói vậy, cậu từ trong chăn chui ra, cậu nói: “Vậy em đến ăn cơm đi.”
Liếc cậu một cái, sau đó cô mới chịu xuống giường ăn cơm.
Thấy cô ăn, cậu đương nhiên cũng ngồi ăn cùng cô.
Được một lúc, cậu lại mở miệng, nói: “À, sau này em không phải ngại nữa đâu.”
“Ngại chuyện gì?” Nghe cậu nói, cô không hiểu hỏi lại.
Chậc, cô đang giả vờ không hiểu hay không hiểu thật vậy? Nếu không hiểu vậy để cậu nói rõ ràng hơn: “Sau này khi hôn tôi, em đừng có chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-the-ba-dao/3221467/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.