Sau khi ăn sáng xong, Hân lại tiếp tục với cuốn tiểu thuyết tối qua cô còn đang đọc dở.
Nhưng vừa lật sách ra thì cô lại có điện thoại. Đó là mẹ cô gọi, chần chừ một lúc sau đó cô mới nhấc máy.
“Alo?”
“Là mẹ đây…” Nói đến đây bỗng nhiên bà lại ngập ngừng, không nói nữa.
Thật ra là bà muốn gọi điện hỏi thăm Hân, nhưng bây giờ bà lại không biết nói gì với cô cả, bà cũng đã phải suy nghĩ rất lâu mới dám gọi cho cô. Lúc nãy bà còn lo cô sẽ không nghe máy của bà, nhưng bây giờ cô đã nghe máy của bà rồi mà bà lại chẳng biết nói gì cả…
Còn Hân, ở đầu dây bên kia cũng im lặng đợi bà, nhưng mãi chẳng thấy bà nói gì nên cô đành mở miệng hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Nghe Hân chủ động hỏi như vậy, bà đương nhiên rất vui rồi, liền lập tức trả lời cô: “À, mẹ chỉ muốn gọi hỏi thăm con thôi…con đã ăn sáng chưa?”
“Rồi…”
“Vậy sao, vậy… tối nay mẹ qua thăm con được không?”
Nghe bà nói vậy Hân lập tức đáp lời: “Không cần đâu. Nếu không còn chuyện gì nữa vậy tôi cúp máy đây.” Nói xong cô cúp máy ngay luôn, cũng không cho bà có cơ hội nói thêm câu nào.
“Tút…tút…tút…”
Ngắt máy rồi…cô lại ngắt máy của bà rồi… Không sao, bà không trách cô, lỗi là tại bà, bà không trách cô…
Lúc nào cũng vậy, bà cứ tự trách bản thân mình vậy đấy. Không biết bao nhiêu lần cô vô lễ với bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-the-ba-dao/3221466/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.