Hạ Thiên Ngự bị dạy dỗ một trận, về đến nhà cu cậu nằm trên giường âm thầm khóc. 
Khóc xong còn khó chịu, nửa đêm không ngủ, lén dùng đồng hồ điện thoại tiểu thiên tài gọi cho mẹ. Vì sợ ba biết nên giọng nói cu cậu bé xíu. 
Nghe giọng nói dịu dàng của mẹ qua điện thoại, nó không kìm được mà lại khóc. Nói ba hung dữ với nó. 
Giang Uyển vừa làm xong việc, chuẩn bị đi tắm, nhìn dãy số liền đoán được là của ai. Giọng cô dịu dàng, nhẹ nhàng hỏi: "Tại sao ba lại hung dữ với con?" 
Cu cậu kể hết một năm một mười. 
Bởi vì xem Ultraman trên máy tính của ba ở văn phòng, còn vặn âm lượng lên mức tối đa. Làm phiền ba làm việc, cuối cùng bị đuổi ra ngoài. Còn bị một chú khác trông chừng, không được phép chạy lung tung. 
"Nhưng con chỉ sợ ba sẽ bỏ lỡ cảnh đó thôi mà." 
Giọng thằng bé rất chi ấm ức. 
Giang Uyển nghe xong thì bất lực mỉm cười, an ủi con một hồi rồi nói: "Ba không nên hung dữ với A Thâm, nhưng mà A Thâm cũng có lỗi. Khi ba đang làm việc thì con không nên làm ồn tới ba, biết chưa?" 
Thằng bé cầm ống nghe, như hiểu như không gật đầu lia lịa. 
"Mấy ngày này mẹ không có ở nhà, dì cũng vậy. Ba là người duy nhất chăm sóc con. Công việc của ba rất bận, bình thường đã rất mệt rồi, A Thâm phải hiểu cho ba nha." 
Nghĩ đến việc mỗi khi nửa đêm dậy đi vệ sinh, bố vẫn đang trong phòng làm việc, Hạ Thiên Ngự nghiêm túc gật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-nha-giau-bi-mat-tri-nho/1060694/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.