Hạ Khinh Chu gửi số hiệu chuyến bay của mình cho Giang Uyển, sau đó ở sân bay chờ rất lâu. Dù biết rằng cô có thể sẽ không đến, nhưng vẫn mang theo một cảm giác mong chờ. Trước đây, dù anh có đi đâu, cô cũng sẽ đến tiễn.
Anh cứ đợi, đợi, đợi cho đến khi máy bay cất cánh.
Cô vẫn không đến.
Hạ Khinh Chu đành thay đổi vé của mình sang chuyến cuối cùng trong ngày.
Trước khi máy bay cất cánh, anh nhận được điện thoại của Hạ Nhất Chu. Chị ấy hỏi anh tới đâu rồi, để cho xe tới đón.
Hạ Khinh Chu giọng nói yếu ớt, nhíu mày: "Vừa mới lên máy bay."
Hạ Nhất Chu cau mày: "Giờ này không phải nên hạ cánh rồi sao?"
Cô tiếp viên mang cho anh một chiếc khăn đã được khử trùng để lau tay và hỏi anh muốn ăn gì cho bữa tối không. Hạ Khinh Chu lịch sự từ chối.
"Xảy ra chút chuyện, nên đổi sang chuyến bay khác."
Về chuyện xảy ra, Hạ Nhất Chu đại khái cũng có thể đoán ra được. Nói cho cùng cũng chỉ có cô gái nhà họ Giang kia mới có thể khiến Hạ Khinh Chu thất hồn lạc phách như vậy. Hạ Nhất Chu chưa bao giờ can thiệp vào cuộc sống riêng tư của anh, nhưng vẫn luôn cảm thấy anh không thể mãi tiếp tục như thế này được. Trái tim của cô gái kia làm bằng sắt, khó mà làm tan chảy được.
Hạ Nhất Chu cũng có thể coi là người chứng kiến tình yêu mù quáng của anh dành cho Giang Uyển.
Từ thiếu niên mười mấy tuổi đến hơn hai mấy tuổi.
Nếu trước đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-nha-giau-bi-mat-tri-nho/1060649/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.