Giang Uyển vừa nấu xong, Thích Tuệ Tuế đã ở bên ngoài gõ cửa, nó nói rằng ngửi thấy mùi thức ăn thơm quá, nên muốn qua nếm thử. 
Giang Uyển cởi tạp dề, treo lên móc, đi ra ngoài mở cửa. 
Một cơn gió lạnh ập đến, Thích Tuệ Tuế hét lên vì lạnh, vịn tay vào tường thay giày. 
Sau đó Giang Uyển mới để ý rằng phía sau con bé còn dẫn theo một người nữa. 
Đối với sự xuất hiện của anh, cô không khỏi kinh ngạc: "Anh cũng tới đây ăn cơm sao?" 
Thích Tuệ Tuế nhướn mày, ánh mắt lộ ra vẻ tò mò: "Chị Giang Uyển, chị thật sự quen anh ấy sao?" 
Giang Uyển gật đầu, mở tủ giày ra, lấy một đôi dép lê nam đưa cho anh. 
"Anh ấy là bạn ở Bắc Thành của chị." 
Vế trước có vẻ thừa một chút, lại nghe thêm hai chữ bạn bè, làm cho Hạ Khinh Chu đang thay giày bỗng nhiên khựng lại một chút. 
Bình thường Giang Uyển cũng chỉ ăn một mình, nấu ăn rất đơn giản, một đĩa củ sen chiên, một đĩa thịt lợn. 
Ba người, hai món, trông có vẻ quá giản dị rồi! 
Giang Uyển đứng dậy, nói cô đi nấu thêm vài món nữa. 
Hạ Khinh Chu nói không cần phiền phức vậy đâu. 
Cuối cùng cũng có lý do đặt hộp thức ăn lên bàn. Hộp cơm có tận mấy ngăn, anh lần lượt mở các ngăn ra, lại còn bày mấy chiếc đĩa ở bên trong ra. 
Ở dưới cùng là món canh gà hầm dạ dày lợn mà Giang Uyển yêu thích, anh đã phải nấu rất lâu. 
Hiệu quả giữ nhiệt của hộp đựng này rất tốt, khi mang ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-nha-giau-bi-mat-tri-nho/1060648/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.