*Đào góc tường: Là từ ngữ ẩn dụ chỉ việc cướp người yêu của bạn bè, hoặc kiểu như mua cầu thủ đá banh, thấy đội kia có cầu thủ hay thì hao hết tài lực để chiêu mộ về v.v 
****** 
Tô Ngự nhìn thấy anh ăn mặc rất chỉnh tề, thắt cà vạt và khuy măng sét*, người trầm mặc vừa rồi dường như lập tức trở thành một con người sang trọng với khí chất lạnh lùng. 
Khuy măng sét hoặc khuy măng séc hay măng-sét (cufflinks) gốc tiếng pháp: manchette là một loại phụ kiện thời trang nam tương tự như cúc áo. 
Vì vậy, Tô Ngự hỏi anh: "Cậu muốn đi đâu vậy?" 
Hạ Khinh Chu cài lại khuy măng sét. Bởi vì câu nói của Tô Ngự, anh thoáng chốc dừng lại vài giây. 
Đúng thế, anh đang muốn đi đâu. 
Đi tìm Giang Uyển sao? 
Nhưng anh có tư cách đi tìm cô sao? 
Hạ Khinh Chu không phải là người ngay thẳng, cho dù gia giáo nghiêm minh, nhưng anh cũng đã làm ra không ít chuyện phản nghịch. 
Mọi người khi nhắc tới anh chỉ biết thở dài cảm thán. 
Anh đã học được cách quan sát sắc mặt, ngữ khí và cảm xúc của người khác từ Giang Uyển. 
Giang Uyển là một con nai nhỏ nhạy cảm, chỉ một cơn gió nhẹ cũng làm cô sợ hãi. 
Hạ Khinh Chu không biết tại sao, rõ ràng cô không phải mẫu người anh thích. Nhưng ngay lần đầu tiên, khi nhìn thấy cô ngồi trên xích đu, ánh hoàng hôn buông xuống chiếu vào làn váy trắng muốt. Vì thế khoảnh khắc ấy khiến Hạ Khinh Chu không thể rời mắt. 
Giờ nghĩ lại, cũng đã nhiều năm rồi. 
Anh không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-nha-giau-bi-mat-tri-nho/1060643/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.