Edit: Shining_Time95 
Địch Tích Tuyết nháy mắt với ra hiệu Giang Uyển, sau đó cười nói: "A Uyển, còn không mau kính Khinh Chu một ly." 
Lúc trước Hạ Khinh Chu không cho Giang Uyển uống rượu, tửu lượng của cô không được, điển hình một ly đã say. 
Uống xong sẽ đau đầu. 
Người hiểu Giang Uyển nhất trên đời, không phải cô, mà là Hạ Khinh Chu. 
Vốn dĩ nghĩ rằng cho dù anh quên hoàn toàn thì sau khi nhìn thấy Giang Uyển, anh cũng có thể nhớ được một chút. 
Dù sao lúc trước cũng yêu cô sâu sắc như vậy. 
Nhưng anh không có phản ứng gì thêm, khóe môi mỉm cười, yên lặng chờ đợi. 
Có vẻ khá tò mò, cô có thể uống hết ly rượu này không. 
Giang Uyển chỉ muốn kết thúc bữa ăn càng sớm càng tốt, không khí trên bàn ăn quá phiền muộn. 
Vì vậy cô không nói lời nào, nâng ly, ngửa đầu uống cạn. 
Trời đất như bắt đầu quay cuồng, cô cố chịu đựng, không để mình gục ngã. 
Bọn họ lại nói cái gì, cô không nghe rõ. 
Chỉ biết Hạ Khinh Chu không ở lại lâu, thậm chí đũa cũng chưa động. 
Ba từ thiếu kiên nhẫn được phát huy tối đa. 
Bữa cơm này có lẽ do bị nhà họ Giang làm cho khó chịu, muốn qua đây bày bày tỏ thái độ. 
Anh không có hứng thú với Giang Uyển, với hôn ước càng không có hứng thú, về sau đừng tới làm phiền anh. 
Sự bất lịch sự của anh ta là cách tốt nhất để thể hiện thái độ của mình. 
Giang Uyển bị ngất khi say rượu. 
Lần này ngủ lâu hơn. 
Khi cô thức dậy vào ngày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-nha-giau-bi-mat-tri-nho/1060617/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.