Edit: Cẩm.
Dựa vào trong truyện miêu tả, lúc này Bách Mặc đã có hảo cảm với Ngu Bạch.
Khương Mịch vạn lần không ngờ tới hắn sẽ không cho nữ chính mặt mũi, ngòi bút hơi dừng lại.
Các bạn học hiển nhiên cũng không ngờ được, tiếng "ong ong" ban nãy lại càng lớn thêm.
Sắc mặt Ngu Bạch khó coi tới cực điểm, cầm thẳng một quyển sách lên che mặt mình.
Tần Đồng nhìn thấy hốc mắt cô ta đều đỏ, một lời ho he cũng chẳng dám nói, chỉ biết quay đầu hung hăng trừng Khương Mịch.
Khương Mịch nhàn nhạt mở miệng: "Còn một phút nữa là vào học rồi, kẹp của tôi đâu?"
Tần Đồng chẳng còn cách nào khác, đành dùng sức đứng dậy va vào bàn của Khương Mịch, sau đó yếu ớt đi tới chỗ Bách Mặc đem chiếc kẹp lấy về.
Vào lúc đứng trước mặt Khương Mịch, cô ta bỗng nhiên giơ tay, đem cái kẹp ném thằng vào mặt cô.
May mà cô cũng sớm dự liệu được chuyện này, trực tiếp giơ tay lên đỡ.
"Tần Đồng! Em làm trò gì vậy?"
Thầy giáo Vật lý bước vào phòng học đúng lúc tiếng chuông reo lên, vừa vặn thấy một màn này, trầm giọng quát lớn một tiếng.
Thầy giáo dạy Vật lý họ Triệu, là một người hiếm thấy khi không vì gia thế bối cảnh của học sinh mà đỗi đãi khác nhau.
Nhưng ông là người tính tình nghiêm khắc, bản thân nguyên chủ học kém đến nỗi mỗi lần thấy ông là lại trốn xa, càng đừng nói đến việc cầu xin ông ấy giúp đỡ.
Tần Đồng vốn còn muốn mắng người, kết quả nghe thấy tiếng quát cũng chẳng dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-lao-dai-lai-giup-toi-lam-bai-tap/61556/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.