🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Sở Thiên Vũ nói: " Doãn thiếu, nói chuyện nên biết chừng mực. Lê Hiếu có như thế nào cậu cũng không nên sỉ nhục chú ấy như vậy. "



Doãn Tùng Khiết cười như không cười.



" Sở thiếu nói như vậy là muốn nói tôi đã làm sai sao? "



Doãn Tùng Khiết ngồi dậy đứng đối diện Sở Thiên Vũ. Ánh mắt hờ hững, ý niệm có chút hung hăng.



" Theo như tôi biết Sở thiếu đâu có phải là loại người lễ độ đến vậy. Trong mắt của cậu thật sự coi loại người này không phải súc vật thì hẳn là một quân cờ nhỉ? Một quân cờ vô tri vô giác mặc ta điều khiển, thì cần gì phải ra sức bảo vệ tôn nghiêm của nó. Loại chuyện này không phải rất phí sức sao? "



" Càng huống hồ cậu cũng không phải chủ nhân thật sự của nó. Dù nó có biết ơn cậu đi chăng nữa thì nó có thể giúp được cậu cái gì. Chỉ cần chủ nhân thật sự của nó ra lệnh thì dù có là ân nhân, nó chắc chắn cũng không chần chừ mà lao đến cắn xé. Người như cậu hẳn là nên biết được những chuyện này rồi chứ. "



" Có làm ơn mắc oán hay không tôi cũng không cần Doãn thiếu ra sức. Khách của tôi đứng trên đất của tôi, tất nhiên tôi sẽ bảo vệ. " Sở Thiên Vũ khẳng định.



" Vậy sao. " Doãn Tùng Khiết cười châm chọc. " Nhưng hiện tại Sở thiếu hình như đâu thể bảo vệ được. "



" Không phải vị khách quý hóa của cậu vẫn đang quỳ gối trên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/3386607/chuong-122.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện
Chương 122
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.