" Thiếu niên, cậu không sao chứ ? " Người cứu hộ đưa tay về phía Dương Tử Triết nhẹ giọng hỏi.
"Tôi không sao. " Thanh âm của Dương Tử Triết rất thấp, ánh mắt khẩn thiết cầu xin. " Các anh mau cứu lấy bạn của tôi, bọn họ ngất được một lúc lâu rồi !"
" Bạn học của cậu để chúng tôi lo. " Cứu hộ nhìn bộ dạng không có sức sống của Dương Tử Triết, hỏi : " Thiếu niên, cậu vẫn đi được chứ ?"
Dương Tử Triết gật đầu nhẹ sau đó yếu ớt đứng dậy.
Hai người cứu hộ kia dìu Kiều Khả và tay đua bên cạnh lên lưng. Một người cứu hộ đưa bình chữa cháy cho Dương Tử Triết để cậu đi phía trước dẹp đường.
Dương Tử Triết tuy lúc này đã sức cùng lực kiệt nhưng vẫn cố gắng bình sinh cầm bình chữa cháy nhanh nhạy dẹp đường. Nhìn những ngọn lửa dần tan bởi bọt chữa cháy không hiểu sao trong lòng Dương Tử Triết lại cảm thấy nhẹ nhõm đến lạ thường.
Phải chăng lúc này Dương Tử Triết đã không còn lo lắng về cái chết.
Phải mất hơn chục phút những người cứu hộ mới tìm thấy và thành công đưa những người bị ngất do nhiễm khói độc hoặc bị thương do đám cháy gây ra đưa lên trực thăng.
Không chỉ có những người ở dưới đường đua mà còn có những người ở trên khán đài bị ngất do nhiễm khí độc. Số lượng trực thăng không đủ để đưa nhiều người như vậy. Liền chỉ có thể đưa bọn họ hội tụ vào một chỗ đợi xe cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/2667935/chuong-60.html