Việc bại lộ
Chưởng quầy rất nhanh đã gói xong số đường nàng cần. Vì mua nhiều, hắn còn tặng thêm nàng một ít vụn đường đỏ, chỉ hai ba lạng nhưng Khương Trà cũng không chê ít, dù sao cũng là vụn đường đỏ không mất tiền.
Ra khỏi tiệm tạp hóa, nàng theo thói quen tìm chỗ cất đồ vào không gian, sau đó lại đi về phía chợ, đến trước sạp bán thịt.
“Đại muội tử, vận khí của cô nương tốt thật đó, ta vừa mới vận chuyển một con heo tới. Lần này cô nương định mua bao nhiêu?” Lý Đại Đao bán thịt thấy nàng thì miệng cười ngoác tận mang tai, vị này là một khách sộp, mỗi lần mua là mấy chục cân thịt, phải đối đãi thật hậu hĩnh mới được.
Khương Trà bị ánh mắt nóng bỏng của Lý Đại Đao nhìn đến nỗi trong lòng cảm thấy bất an, cứ cảm thấy giờ nàng như những thỏi bạc trắng.
Trong mắt đối phương, nàng chẳng phải những thỏi bạc trắng đó sao? Dù sao cũng không phải ai cũng như nàng mà mua hết cả sạp thịt của người ta.
Khương Trà lướt mắt qua số thịt trên sạp, chỉ vào nửa con trông có vẻ ngon hơn: “Ta muốn nửa con này.”
Mèo Dịch Truyện
“Được thôi!” Lý Đại Đao nhanh nhẹn cầm d.a.o xẻ nửa con heo nàng muốn.
“Sườn và xương ống đừng lóc sạch quá.”
“Được.”
Là khách sộp, đương nhiên khách nói sao thì làm vậy. Chỉ một chút thịt thôi, cũng chỉ ít lời mấy văn, mười mấy văn.
Chỉ cần giữ chân được khách sộp này, thì số tiền mười mấy văn kiếm được ít đi rồi sẽ kiếm lại được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hau-nuong-nay-hoi-dien-roi-ba-bao-yeu-chet-luon/4912419/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.