Đi đến trước chưởng quỹ, nàng trải các cuốn thoại bản ra đặt lên quầy: “Giấy vẫn lấy số lượng như lần trước, mực thỏi cũng vậy. À phải rồi, ở đây các ông có tự thiếp không?”
Nhìn ba cuốn thoại bản trước mặt: 《Công Chúa Khiến Thánh Tăng Phá Giới》, 《Tướng Quân Yêu Ta》, 《Quả Phụ Tái Giá Được Sủng Lên Trời》, khóe miệng Trương Kỳ giật giật.
Nếu ông ta không nhớ lầm, mấy cuốn sách này được đặt ở dưới cùng, giấu kín nhất, chỉ vì những cuốn sách này khá lộ liễu, thậm chí có một cuốn còn kèm hình vẽ.
Ông ta đã cho người giấu tận đáy rồi, vậy mà vẫn bị nàng tìm ra. Tìm ra thì tìm ra đi, nàng còn vô tư bày ra như vậy, thử hỏi ai mua loại sách này mà không lén lút che đậy? Dù sao thì tâm trạng của ông ta lúc này thật khó nói.
Ông ta gọi tiểu nhị đến, dặn dò tiểu nhị đi chuyển hàng theo số lượng như lần trước. Dặn xong, ông ta cúi đầu nhìn ba cuốn thoại bản, vội vàng đẩy chúng lại gần nhau, giục phu nhân Khương trước mặt nhanh chóng cất đi.
“Khương phu nhân, mau cất đi thôi.”
“Ồ.”
Khương Trà tùy tiện vứt sách vào giỏ sau lưng, rồi hỏi tiếp: “Có tự thiếp không?”
“Có, Khương phu nhân chờ một lát.”
Trương Kỳ lúc này mới nhớ ra vừa rồi Khương phu nhân có hỏi về tự thiếp, vì ba cuốn sách kia mà ông ta đã quên mất.
Ông ta tìm ba cuốn tự thiếp phù hợp cho trẻ em, đặt lên quầy: “Hai trăm văn tiền một cuốn.”
Một chữ thôi: đắt.
Khương Trà một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hau-nuong-nay-hoi-dien-roi-ba-bao-yeu-chet-luon/4912418/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.