Lại lên trấn rồi
Về đến nhà, nàng thở dài thườn thượt.
“Chuyện này có nên nói với thôn trưởng không đây, không nói với thôn trưởng thì lỡ sau này bại lộ ra, thôn trưởng có tức c.h.ế.t không nhỉ?”
Nàng thật sự rất lo cho thôn trưởng, nếu thôn trưởng tức c.h.ế.t, vậy Thượng Cố thôn có phải sẽ đổi thôn trưởng mới không? Thôn trưởng hiện tại khá tốt, nàng không muốn đổi, vậy rốt cuộc chuyện này có nên nói với thôn trưởng không đây?
Khó quyết định quá!
Tắm rửa xong nằm lên giường nàng mới đưa ra quyết định.
Thôi, không nói nữa. Chưa bị người trong thôn bắt quả tang, chỉ dựa vào một cái miệng của nàng chắc cũng chẳng ai tin, vậy thì cứ coi như chưa từng thấy đi. Sau này chỉ cần Hà Miêu không nhảy nhót trước mặt nàng, chuyện này nàng sẽ chôn chặt trong lòng.
…
Ngày hôm sau, sau bữa sáng, Khương Trà bỏ mười củ nhân sâm, mười củ đương quy, vài nắm hoàng kỳ, vài nắm đảng sâm vào trong giỏ. Khóa cửa rồi dẫn ba đứa trẻ đến nhà Cố đại thúc.
Cửa nhà Cố Sùng Sơn mở rộng. Cố Bắc Yến vừa nấu cháo xong đang cầm chổi quét sân. Nghe thấy tiếng bước chân người đến, y ngẩng đầu nhìn ra cửa, thấy bốn mẹ con Khương thị, y không nói gì mà tiếp tục cúi đầu quét sân.
Khương Trà thấy thái độ của y thì bĩu môi nói thẳng: “Hôm nay ta phải lên trấn mua đồ, trưa nay cho ba đứa chúng nó ăn cơm ở nhà các ngươi, được không? Nếu không được thì ta sẽ nói với thôn trưởng một tiếng, để ba đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hau-nuong-nay-hoi-dien-roi-ba-bao-yeu-chet-luon/4912413/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.