Nửa đêm, bỗng chuông điện thoại vang lên, Mặc Thiên đưa tay với lấy rồi bấm nút nghe, bỗng chốc đôi mắt mở căng, bật người dậy. Siết chặt chiếc điện thoại trong tay rồi vội vàng chỉnh trang quần áo đi ra ngoài, mà quên mất còn một người ở đấy. Nghe được tiếng đóng cửa, Hạ Băng từ từ mở mắt bờ môi khẽ cong lên nhìn xoáy sâu vào cánh cửa.
Tại biệt thự của Chấn Phong, Mặc Thiên vội vàng bước vào, đập vào mắt hắn là một thân ảnh đầy máu:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Chấn Phong đau đớn băng chặt vết thương ở cánh tay, hơi thở mệt mỏi:
- Mẹ kiếp, Gia Uy đã bị bọn họ bắt rồi. Bọn mình vừa ập vào một trong số những địa điểm cậu gửi liền bị bao vây. Gia Uy cùng một số anh em mở đường máu cho mình cho mình đi. Mặc Thiên, lão già đó đã có chuẩn bị rồi.
Hắn tức giận đập mạnh tay lên bàn, gằn giọng:
- Lão già khốn kiếp, dám bẫy mình. Phải cho lão biết đối đầu với Tần Mặc Thiên mình chỉ có một kết cục.
- Mặc Thiên, giờ cậu tính sao?
- Trước mắt tìm cách cứu Gia Uy đã.
Đêm hôm ấy, mây đen giăng kín che lấp cả vì sao, một kế hoạch ấp ủ đã được tính toán tỉ mỉ sẽ là một chấn động lớn của nền kinh tế Trung Hoa. Cũng trong đêm đấy một nạn nhân xấu số đang quằn quại giữa sự sống và cái chết, nam nhân ngồi trên ghế lại bình thản đến đáng sợ:
- NÓI! Rốt cuộc người là theo lệnh của ai?
- Kẻ tội lỗi vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-han-ma-yeu/1752751/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.