Theo lời của hắn thì ra về, cả lũ tập trung ở nhà hắn.
_Nghỉ học đi chơi.
Đó là câu đầu tiên mà hắn nói khi vừa vước ra khỏi trường. Khôi và bảo bất ngờ:
_Mày định đi sao Phong?
Và tất nhiên là cái người được nhắc đến k trả lời câu hỏi đấy, nói ngắn gọn.
_Chủ nhật 8h.
Cả nhóm chỉ biết tiếp thu lời nói của hắn thôi chứ k thắc mắc j, mà có thắc mắc thì cũng đâu bt làm thế nào. Nhưng có lẽ Trang k hiểu j cả và lên tiếng:
_Là sao vậy?
Bất lực trước câu hỏi của Trang, Bảo đẩy gọng kính lên tiếng.
_Ý Phong là từ bh bọn mik sẽ nghỉ học để chuẩn bị đi chơi.
_Mik hiểu r, cảm ơn Bảo nha. Thế nếu nghỉ học thì bọn mik ở đâu?
_Sang nhà Hằng thì thế nào? K bt Khôi nghĩ j mà lại lôi tôi vào chuyện này.
_K có nhà. Tôi đáp lại một câu, nếu bh mà về nhà thì thân phận tôi sẽ lộ mất.
_Nhà tôi. Phong lại lên tiếng, bh tôi mới để ý là hôm nay cậu ấy nói nhiều hơn bình thường, dù chỉ một chút thôi.
Ý hắn đã quyết thì làm gì có ai ngăn cản được, thế là cả lũ đành lôi nhau về nhà hắn thôi. Nhưng có một vấn đề là làm sao tôi và Trang có thể đi đến nhà hắn trong khi k có xe, bọn hắn thì lại toàn đi moto thôi. Trang thì có vẻ lại sợ, hồi ở nước ngoài tôi đi suốt nên cũng thấy bình thường.
Thế là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-yeu-anh-rat-nhieu/1962261/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.