Sau hôm Hưng Vĩ thu phục Tô Ảnh Nhược, anh có đến gặp bà Lục để nói chuyện. Nhận được tin tốt bà Lục mừng đến nỗi thiếu điều muốn dập đầu cảm tạ anh ta. Bà hỏi Hưng Vĩ muốn gì, bà sẽ đáp ứng nhưng anh ta bảo không cần. Trước khi đi còn để lại cho bà Lục một câu:
“Làm ác ắt sẽ có hoạ về sau! Bà nên cẩn thận!”
Bà Lục không hiểu điều mà Hưng Vĩ nói nhưng cũng không mấy quan tâm. Chỉ cần biết dẹp bỏ được Tô Ảnh Nhược là những ngày sau này bà ta có thể ăn ngon ngủ yên được rồi.
Đêm đó bà Lục đang ngủ say, nghe có tiếng động liền giật mình thức giấc. Bà nhìn thấy một tên trộm bịt mặt vừa lẻn vào phòng mình bằng đường cửa sổ nên lật đật ngồi dậy, la lên:
“Trộm... ưm... ưm...”
“Câm miệng!”
Chưa tròn câu, tên đó đã nhanh tay bụm miệng bà. Bà Lục giãy giụa, dù không kêu được bà vẫn gắng sức làm gì đó để gây ra tiếng động báo hiệu cho gia nhân. Tên đó thấy tình hình không ổn, hắn lấy con dao đã thủ sẵn ra, dứt khoát rạch một đường ngay cổ bà Lục. Bà Lục trợn mắt, nấc lên vài cái rồi gục xuống. Hai mắt vẫn mở trừng trừng không khép lại.
Tên đó thả bà Lục ra, đưa tay lên mũi bà kiểm tra. Chắc chắn rằng người đã chết, hắn nhanh chóng lục lọi đồ đạc, lấy đi hết vàng bạc và ngân phiếu sau đó trèo qua cửa sổ trốn đi.
Một tên gia nhân kiếm chỗ đi vệ sinh ở bên ngoài, nhìn thấy kẻ lạ vừa từ cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-toi-nguyen-tro-thanh-quy-du/970694/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.