Tô Ảnh Nhược đang tất bật nấu bữa trưa để chờ Lục Nguyên đến. Cô làm món thịt kho Đông Pha mà anh thích ăn nhất. Cô nếm thử một miếng nước kho, gật gù hài lòng, tự khen bản thân nấu ăn ngon cũng nhờ được thừa hưởng từ mẹ.
Có tiếng gõ cửa, Tô Ảnh Nhược buông đũa, tắt bếp chạy ra. Cô tưởng rằng hôm nay Lục Nguyên được về sớm, hí hửng chạy ra mở cửa. Nhưng đập vào mắt cô chính là hình ảnh một cô gái xinh đẹp dịu dàng, ăn mặc sang trọng, Tô Ảnh Nhược liền hiểu người này là con nhà quyền quý.
“Xin hỏi, vị tiểu thư đây là..."
Tô Ảnh Nhược ngập ngừng hỏi, ý chờ cô ta tự giới thiệu.
“Chào cô, cô là Tô Ảnh Nhược đúng không? Tôi là Dạ Lan, vợ tương lai của Lục Nguyên.” - Dạ Lan hơi nghiêng người nhìn vào trong - “Tôi có thể vào trong nói chuyện với cô một chút được không?”
Lời giới thiệu đặc sắc của cô gái kia qua tai Tô Ảnh Nhược nghe như sét đánh. Cô nghiêng người tránh qua một bên để nhường chỗ cho Dạ Lan vào.
Dạ Lan vừa bước vào liền ngửi thấy mùi thịt kho thơm nức mũi, mùi vị còn đậm đà hơn cả khi cô ta nấu. Trong lòng Dạ Lan liền nổi lên cảm giác thua thiệt một chút.
Dạ Lan quan sát một lượt khắp nhà Tô Ảnh Nhược, nhà không rộng nhưng đầy đủ tiện nghi và cực kì ấm áp. Cô ta cảm thấy không thoải mái khi tưởng tượng ra cảnh Lục Nguyên và Tô Ảnh Nhược trong căn nhà này ôm ôm, ấp ấp hạnh phúc như thế nào.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-toi-nguyen-tro-thanh-quy-du/970681/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.