Điền Tranh về đến nhà liền mở máy lạnh sau đó lấy đồ đi tắm. Hơn nửa ngày đi ngoài đường bụi bặm làm cho cả người cô bết rít khó chịu, chỉ có xả nước hoặc ngâm mình trong bồn tắm với ít tinh dầu cô mới có thể cảm thấy thoải mái.
Điền Tranh đặt một chiếc loa nhỏ phía dưới để nghe nhạc, hai tay gác lên thành bồn nhắm mắt hưởng thụ. Tiếng nhạc nhẹ nhàng, sâu lắng bắt đầu vang lên.
Được một lúc, có tiếng lục đục rất lớn, lấn át cả tiếng nhạc. Điền Tranh nheo mày mở mắt, cô quấn khăn tắm ngang ngực rồi đi ra ngoài kiểm tra.
Dạo một vòng quanh nhà không thấy có gì khả nghi, nên cô trở lại nhà tắm tiếp tục ngâm mình.
Tiếng lục đục cũng ngưng hẳn.
Điền Tranh nhắm mắt, chẳng bao lâu thì thiếp đi.
Một cơn gió mạnh lùa vào, Điền Tranh cảm thấy cổ mình như có một bàn tay ma lực bóp lấy. Cô ngộp thở vùng vẫy, nước bắn lên tung toé. Điền Tranh ngụp lặn trong bồn, nước xộc thẳng vào mũi và miệng khiến cô vô lực, cảm giác như mình sắp tắt thở đến nơi.
Một giọng nói của ai đó cất lên, dội lại khắp xung quanh, vừa âm u vừa lạnh lẽo thấu xương:
“Khôn hồn thì hãy tránh xa Lục Nguyên ra! Nếu không có ngày tôi sẽ khiến cho cô chết mất xác đấy.”
Điền Tranh giật mình mở mắt. Cô ngồi thẳng dậy, vỗ lên ngực vài cái để điều chỉnh lại hơi thở gấp gáp. Vừa rồi chỉ là nằm mơ nhưng sao Điền Tranh lại cảm giác nó chân thật một cách lạ kì như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-toi-nguyen-tro-thanh-quy-du/237148/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.