Thành phố T. Biệt thự ở ngoại thành phía Đông. Trong một căn phòng cực kỳ xa hoa, một đôi trai gái đang mây mưa trên chiếc giường lớn. Cảnh tượng này hệt như trong hiện trường phim người lớn. Tô Mẫn vừa đến bệnh viện kiểm tra về thì nhìn thấy cảnh hai người trên giường đang mải mê quấn quýt lấy nhau.
Cô đứng sững trước cửa phòng, đầu óc trống rỗng hơn mười giây! Cảm giác nhục nhã ập đến, sự phẫn nộ đè nén trong lồng ngực khiến cô nghẹn đến khó chịu, muốn xả hết ra ngay tức khắc. Cô quay đầu nhìn cốc trà trên bàn, không hề do dự tạt vào đôi trai gái khốn nạn kia! Một tiếng hét chói tai vang lên, hai người trên giường ngừng động tác! Tô Ni Ni thò cánh tay nhỏ nhắn mềm mại ra, cuống quýt kéo chăn che giấu cơ thể mình, nhẹ nhàng rúc vào người Hoắc Hiển Vinh như nai con bị hoảng sợ, khiến người ta không kiềm được mà sinh lòng thương xót!
“Đồ khốn nạn, đồ đê tiện!” Tô Mẫn bước nhanh tới cạnh giường, giáng thẳng một cái tát vào mặt Tô Ni Ni, nhưng còn chưa hạ tay xuống đã bị giữ lại! Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn ánh mắt lạnh như băng của Hoắc Hiển Vinh, còn chưa kịp phản ứng lại thì trên mặt đã bị một cái tát như trời giáng! Cái tát này khiến đầu Tô Mẫn choáng váng, tầm mắt cô biến thành màu đen. Cô gắng gượng tựa người vào khung cửa, không để mình ngã xuống!