Lăng Dục Thần trước đó đã kết hôn là thật, trong lúc còn chưa nghĩ được nên gọi Tống Dật Nhiên là cái gì liền nhớ đến biểu cảm đáng thương nhếch nhác của Tống Dật Nhiên lúc suýt bị Phó Thiếu Tường cưỡng hiếp có chút thú vị hệt như con cừu nhỏ màu trắng bông bông tròn tròn bị con cọp lớn ôm chặt trong tay.
Sau đó lại lần nữa đáng thương rơi vào tay con sói như Lăng Dục Thần, nghĩ đến đây anh nghĩ con cừu này mang đi gắn cho Tống Dật Nhiên có chút đúng đắn.
Susan: "Hắn ta là người thế nào? Không phải trước đó rất quyết đoán sao, sao lại ở đâu nhảy ra một con cừu, đã kiểm tra qua chưa?"
Susan cho dù là bất ngờ, nhưng người có thể nhanh như vậy nhảy vào tay của Lăng Dục Thần thì nhất định là người không bình thường, giết Lăng Dục Thần thì xem như Susan của cô mất một người chủ, nhưng nguy hại tới tổ chức thì Susan cô chẳng khác nào mất miếng cơm, như vậy thì không được.
Trình Biên: "Kiểm tra qua rồi, người bình thường,...nhát cáy." Anh là người tìm kiếm danh tính và bản thảo chi tiết của Tống Dật Nhiên, còn có cả hồ sơ chi tiết về mấy năm gần đây cùng những nơi mà cô ta thường xuyên đi qua, hoàn toàn vô hại, một con cừu lạc bầy.
Trình Tiểu Cảnh: "Anh!... Anh Thần không tìm bừa một người như vậy được, Anh Thần thích kiểu người mạnh mẽ nhất định sẽ không thích cô ta, anh lừa em!" Cô lúc này như thể không tin vào tai của bản thân nữa, cô vừa ứa nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-van-vat-sinh-soi-nay-no/455950/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.