Khiêm Dạ Hiên ăn trưa xong thì nghỉ ngơi một lát rồi mới quay về công ty. Nói là nghỉ ngơi nhưng anh vẫn luôn ngồi trong phòng để xử lí hồ sơ cho buổi họp quan trọng vào chiều nay. Châu Uyển Đồng tuy xót anh vì làm việc quá nhiều nhưng không nói gì hơn, chỉ loanh quanh bên ngoài dạo chơi với chú cún nhỏ, lâu lâu lại đưa mắt nhìn qua cửa sổ phòng làm việc của anh.
Ba giờ chiều, anh quay lại công ty. Vừa đến đã vào ngay phòng họp. Hết họp với cổ đông lại họp video với đối tác, chốc sau lại bàn công việc với luật sư, thật sự bận đến tối mắt tối mũi. Lúc vị luật sự riêng của Khiêm thị chào anh ra về thì đã là tám giờ rưỡi tối. Khiêm Dạ Hiên đưa tay day day trán, đôi mắt tuy không lộ rõ mệt mỏi nhưng vẫn có chút khác biệt so với thường ngày. Anh tựa người vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát.
Tiếng gõ cửa vang lên. Kính Phong từ bên ngoài đi vào, đặt trên bàn tập hồ sơ dày cộp, báo cáo:
"Giám đốc, việc thu mua cổ phần của Trịnh thị đã gần như hoàn tất, chỉ còn vài công đoạn cuối cùng. Anh có dặn dò gì nữa không ạ?"
Khiêm Dạ Hiên nghe cậu ta nói thì từ từ mở mắt, lơ đễnh nhìn ra phía bên ngoài, không nhanh không chậm mà lên tiếng:
"Cứ theo kế hoạch mà làm."
"Vâng!"
Sau khi nhận lệnh, Kính Phong không chần chừ mà lập tức xoay người đi, để lại anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012333/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.