Lúc Châu Uyển Đồng gần như sắp ngất đi thì cần cổ bỗng được thả lỏng.
"Này cô ơi, cô làm gì vậy? Mau buông tay đi, nếu không cô ấy sẽ chết mất."
"Đừng xen vào! Cút ra ngoài!"
"Không được, cô ơi, mau buông tay ra đi. Này, có ai không, giúp tôi một tay đi!"
Thật may mắn, bây giờ vừa đúng giờ uống thuốc nên y tá đẩy cửa đi vào. Bắt gặp cảnh tượng này, cô y tá hốt hoảng, vội vàng lao tới kéo Trịnh Hâm Đình ra. Ả ta như phát điên, liên tục gào thét. Hai nhân viên điều dưỡng nam ở phòng bên cạnh nghe ồn ào bèn qua xem, thấy cảnh này thì nhanh chóng vào giúp một tay, lôi cô ta ra khỏi phòng. Trịnh Hâm Đình lên tiếng dọa nạt, giọng the thé:
"Mau buông tôi ra, các người có quyền gì mà xen vào chứ?"
Hai người đàn ông kia phải rất khó khăn mới lôi được cô ta ra khỏi phòng, trả lại sự bình yên vốn có.
Y tá lại gần cô, lo lắng hỏi:
"Cô không sao chứ? Nếu cô có chuyện gì thì tôi thật không biết nói sao với Khiêm tổng nữa."
Châu Uyển Đồng thoát ra được thì liên tục ho, từ cổ đến mặt đều đỏ gay. Cô cố hít thở để đền bù cho lúc nãy, hai hàng nước mắt không tự chủ lại rơi xuống. Y tá vỗ nhẹ lưng cô, nhíu mày nói:
"Tôi lập tức đi gọi bác sĩ, cô đợi một chút nhé!"
Nói rồi, y tá nhanh chân rời đi. Châu Uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012314/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.