Châu Uyển Đồng vào bên trong đem ra thêm một bộ đồ ăn, đặt trước mặt cái ghế trống đối diện anh. Trịnh Hâm Đình tựa như không cam tâm, vẻ mặt giận dỗi, ý tứ vỗ vào vai Tiêu An, ngầm muốn cậu ta nhường chỗ cho mình. Tiêu An không phải người ù lì gì, đặc biệt ở mảng này, cậu ta càng nhanh nhẹn. Tiêu An vội vàng đứng dậy, giả lả nói:
“Nào, Trịnh tiểu thư lâu lắm mới về nước, nhường cho cô ấy ngồi cạnh Dạ Hiên, tôi sang kia ngồi.”
Khiêm Dạ Hiên mặt lạnh tanh, lắc lắc ly rượu trong tay, tỏ rõ vẻ thờ ơ. Trịnh Hâm Đình cười mỉm chi, kéo ghế ngồi xuống cạnh anh, ngước mặt đắc ý mà nói với Châu Uyển Đồng:
“Cô giúp việc, chai rượu xa quá, lấy giúp tôi được không?”
Châu Uyển Đồng thấy có chút khó chịu nhưng không nói gì, bấm bụng chuyển chai rượu chỉ cách cô ta hai sải tay đến. Trịnh Hâm Đình không nhận, cầm ly thủy tinh đưa đến, nhướng mày bảo cô rót. Cô khẽ thở dài, nhanh chóng làm theo. Khiêm Dạ Hiên nhìn cô qua đáy ly, đôi mắt tối sầm lại, cả người toát ra hơi lạnh.
Cuộc trò chuyện lại tiếp tục. Cả bàn ăn chỉ có mình Trịnh Hâm Đình là con gái, đám đàn ông như Tiêu An liền chăm chăm vào hỏi chuyện cô ta, hỏi rất nhiều câu hỏi. Nào là khi về nước thì có dự định gì, lại hỏi đến chuyện tình cảm của cô ta. Mỗi khi nghe đến vấn đề này, Trịnh Hâm Đình lại liếc sang anh với ánh mắt đầy ẩn ý. Khiêm Dạ Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012282/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.