Châu Uyển Đồng đang tưới tắm vườn hoa hồng bên cạnh lối đi thì nghe tiếng chuông cửa. Cô liền đặt vòi nước xuống, lập tức chạy ra. Trịnh Hâm Đình đứng trước cánh cổng đen to lớn, trên môi nở một nụ cười nhàn nhạt, trông vô cùng xinh đẹp. Châu Uyển Đồng mở cửa, cúi đầu chào cô ta. Trịnh Hâm Đình liếc nhìn cô, hỏi:
“Anh Dạ Hiên có nhà chứ? Tôi muốn gặp anh ấy.”
Cô mỉm cười lịch sự, đáp lại:
“Cậu chủ có việc đã đi ra ngoài từ sớm rồi ạ. Nếu cô không phiền có thể vào nhà ngồi đợi.”
Trịnh Hâm Đình gật đầu, vừa đi vừa ngắm hai hàng hoa hồng đẹp kiêu sa lộng lẫy dưới ánh nắng. Đột nhiên, cô ta khựng lại, quay đầu nhìn cô, có chút thắc mắc:
“Cô năm nay bao nhiêu tuổi nhỉ? Nhìn trẻ như vậy mà đã đi làm giúp việc rồi sao?”
Châu Uyển Đồng nhìn thẳng vào mắt cô ta, đáp:
“Năm nay tôi vừa tròn hai mươi tuổi. Gia đình có chút khó khăn nên phải xin vào Trương gia làm việc.”
Cô ta vẫn còn chút nghi ngờ. Từ trước đến nay, ít khi nào thấy phụ nữ trẻ tuổi vào đây làm việc, nếu không phải trung niên thì cũng là đàn ông, đằng này lại tuyển cô gái trẻ đẹp như vậy, quả thực có chút vấn đề. Trịnh Hâm Đình dùng trực giác của mình để phỏng đoán,khẽ liếc mắt đánh giá cô một lượt sau đó mới vào nhà.
Lúc anh về tới thì vừa đúng lúc Châu Uyển Đồng đem nước ra mời Trịnh Hâm Đình. Cả ba ở trong cùng một gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012263/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.