Khi Khiêm Dạ Hiên bước ra khỏi sân bay đã là chiều ngày hôm sau. Chuyến đi công tác vừa rồi thật sự quá mệt mỏi, anh cần xả hơi trước khi bắt đầu làm việc, cho nên đã tự thưởng cho mình hai ngày phép, trừ chủ nhật tuần này.
Kính Phong còn một số việc chưa hoàn thành nên vẫn còn lưu lại ở Pháp, anh tự mình về trước để xử lí chuyến hàng với Tiêu An. Khiêm Dạ Hiên lên xe, trở về biệt thự nghỉ ngơi. Nghe anh báo tin, vị quản gia lập tức bảo người làm chuẩn bị nước tắm, thức ăn cũng đã dọn sẵn trên bàn. Châu Uyển Đồng đương nhiên là người háo hức nhất, vừa lau bàn vừa mỉm cười, tim cứ theo nhịp mà nhảy nhót loạn xạ cả.
Mười phút sau, Khiêm Dạ Hiên từ chiếc xe màu trắng bước xuống, cả người vận quần áo thoải mái, trông có vẻ biếng nhác nhưng vô cùng quyến rũ. Cô nghe thấy tiếng xe, lập tức chạy ra ngoài cửa đứng đợi. Khoảnh khắc anh bước xuống, mái tóc ngắn tung bay trong gió, dội thẳng vào tim cô. Châu Uyển Đồng mím chặt môi, cố giữ chặt những xúc cảm trong lòng, đưa mắt nhìn anh chăm chú. Như cảm nhận được ánh nhìn nóng bỏng ấy, anh liếc mắt sang nhìn cô, khóe môi bất giác cong nhẹ, khiến chính bản thân cũng bất ngờ nữa là.
Cô từ từ bước xuống cầu thang, nép sang một bên lối đi, cung kính cúi đầu chào:
“Cậu chủ, mừng anh đã về.”
Cô tự nghe ra trong giọng nói của mình có chút vui vẻ, đáy mắt ánh lên màu hồng mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012230/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.