Anh nhìn lên sân khấu hồi lâu. Mái tóc ngắn của cô bị cắt nham nhở, ôm sát gương mặt nhỏ nhắn. Trên gò má có thêm vài vết ửng đỏ, chắc là do bọn buôn người gây ra, chỉ có đôi mắt vẫn còn sáng ngời. Người dẫn chương trình cất cao giọng nói:
"Thưa quý vị, đây là cô gái được chúng tôi lựa chọn kỹ càng, mong các vị sẽ thích."
Lựa chọn kỹ càng? Nói trắng ra chính là bắt cóc con gái nhà lành, hơn nữa, tay cô bị trói chặt như vậy, càng làm vạch rõ lời nói dối trắng trợn của bọn chúng.
Tiêu An liếc nhìn, thấy Khiêm Dạ Hiên chăm chú như vậy bèn hỏi:
"Sao thế? Đúng gu của cậu rồi sao? Tôi mua tặng cậu nhé?"
Nghe lời trêu ghẹo của Tiêu An, anh cũng không nói gì, chỉ đưa đôi mắt thâm trầm của mình nhìn thẳng vào mắt cô. Cô gái nhỏ như chợt nhận ra điều gì đó, đáy mắt thoáng ánh lên tia vui vẻ, hệt như nhìn thấy chút ánh sáng cuối đường hầm vậy. Có lẽ, cô đã sớm nhận ra người đàn ông tiêu sái này rồi.
"Nào, các vị, giá khởi điểm là năm triệu tệ. Xin mời!"
Cả hội trường liền trở nên nhốn nháo, còn nghe thấy cả tiếng quát to:
"Cái gì mà năm triệu, ngay cả mỹ nhân vạn người mê thì cùng lắm cũng chỉ hai triệu. Đây chỉ là một con đ\*\*m nhan sắc tầm thường mà dám hô giá cao như vậy? Chúng mày xem ông đây ngốc sao?"
Tiếng nạt nộ vừa dứt, anh đã giơ cao tấm bảng trên tay, trầm tĩnh nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-tuong-tu/3012201/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.