Vào một ngày chủ nhật sau khi trở về từ vùng ngoại thành, tôi nhận được cuộc gọi của A Văn. Tuy nhiên, giọng người gọi không phải giọng nhỏ. Nghe mẹ nhỏ ở đầu dây bên kia giải thích hồi lâu, tôi mới biết A Văn và Lý Bình đã chia tay. A Văn nhất thời nghĩ quẩn, trèo trên sân thượng, muốn từ tầng mười bốn nhảy xuống tự tử. Nhưng gặp ba mẹ khổ sở khuyên ngăn, nhỏ lại thôi, từ hôm ấy nhỏ biệt lập mình trong phòng, tựa như bản thân chưa từng tồn tại.
Nội dung cú điện thoại quá mơ hồ. Nói thêm vài câu, tôi liền cúp máy, vội vã chạy tới nhà A Văn.
Ba mẹ nhỏ vẫn tự trách mình không đúng, nói lẽ ra đừng bức ép hai đứa. Lý Bình không chống cự nổi áp lực của gia đình đôi bên, đành chia tay với A Văn, gật đầu chấp thuận người thích hợp do mẹ an bài.
Tôi khẽ lắc đầu nhìn ba mẹ A Văn, kết cục kia cũng chính là lời khi tiêu dao nhỏ đã nói với tôi. Nhỏ từng đặt giả thiết nhỡ có chuyện phát sinh thì nhỏ sẽ làm thế nào, nhỏ phải hành động ra sao. Năm ấy vẻ mặt nhỏ còn đượm vị thấu hiểu hồng trần bảo: "Nếu Lý Bình thật sự phải lập gia đình, tôi sẽ thật lòng thật dạ chúc phúc nhỏ." Hiện tại chuyện thật sự đã xảy ra, nhưng nhỏ lại không hề ung dung như thế.
Mang chìa khóa đến mở căn phòng khóa trái, liếc mắt một cái liền trông thấy A Văn. Nhỏ đang cuộn mình ngồi ở mép góc giường. Nghe thấy tiếng mở cửa, nhỏ sửng sốt quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-ma-song/1419586/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.