Từ ngày Mạc Tử Đồng tỏ tình với cô, thì đã hơn 1 tháng không gặp anh rồi, có lẽ do anh bận việc, cũng có lẽ do anh không muốn gặp. Cô chẳng qua không thể ngờ lại gặp anh đúng lúc mình xấu xí xui xẻo nhất. Giống vài năm trước đây....
"Giai Kỳ, lát cùng đi mua sắm không?" Đường Nguyệt Đào huých tay cô.
"Tôi cũng đi tôi cũng đi!" Hạ Như Ân chen vào.
"Tuệ Lâm có đi không?" Giai Kỳ quay sang hỏi.
"Đi chứ!" Lý Tuệ Lâm vui vẻ gật đầu.
Thế là hội chị em bạn gì lôi nhau tới khu mua sắm.
- --
"Giai Kỳ! Cô nhìn xem, bộ này thật hợp với cô!" Đường Nguyệt Đào ướm bộ váy màu đen lên người cô, đầu gật liên tục.
"Giai Kỳ nhà chúng ta hợp với bộ này hơn!" Hạ Như Ân chen vào ướm bộ váy xòe màu hồng phấn lên người cô.
"Tôi thấy Kỳ Kỳ mặc bộ này rất được này!" Lý Tuệ Lâm cũng sóng vai với Hạ Như Ân, hai tay cầm hai bộ váy công chúa ướm lên người cô.
Nhìn dáng vẻ hăng hái của bọn họ, cô vừa day day huyệt thái dương vừa ôm đồ vào phòng thử.
Đầu tiên là bộ váy của Đường Nguyệt Đào, rồi tới của Hạ Như Ân, tiếp theo tới hai chiếc váy của Lý Tuệ Lâm, rồi lại nhận được một bộ nữa của Đường Nguyệt Đào, rồi lại của Hạ Như Ân....
Tới bộ thứ 21, Giai Kỳ thở phì phò đi ra khỏi phòng thử, khuôn mặt trắng nõn đỏ hồng, mồ hôi trên thái dương lấm tấm, cô chống hai tay vào đầu gối, mắt đẹp đưa lên định lườm ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-vo-anh/1404966/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.