Giai Kỳ ở nhà, ngoài ăn với ngủ ra thì còn đi mua sắm, ngoài mua sắm ra thì chỉ có đi chơi, được hai tuần, cô cảm thấy nhàm chán chết đi được. Mà Mạc Thiệu Khiêm lo chuyện công ty, một tuần chỉ qua được 1-2 lần, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng không được nhìn thấy anh thường xuyên khiến cô rất khó chịu. 
"Mẹ ~" cô dụi dụi vào lòng Hà Dung Chỉ. 
"Sao thế?" Hà Dung Chỉ cúi xuống nhìn cô con dâu người như sợi bún ngã vào lòng bà làm nũng. 
"Con muốn tới công ty Khiêm." cô rũ mặt nói, vẻ mặt đáng thương. Hà Dung Chỉ đương nhiên không chịu được sức tấn công mạnh mẽ của cô, liền gật đầu đồng ý. 
Giai Kỳ vui vẻ chạy lên phòng, chọn một chiếc áo phông trắng và quần đùi, nhìn vào gương, ừm, cũng tạm được. Trang điểm qua loa xong liền xách túi ra ngoài. Mạc Sùng Quang và Hà Dung Chỉ thấy bộ dạng cô vội vàng thì vừa cười vừa lắc đầu, ông nội đang đọc báo cũng phải ngước lại nhìn cô, cũng lắc đầu theo. 
Cô vừa đến công ty, nhân viên lúc trước liền chạy ra tiếp đón nồng nhiệt, còn gọi điện cho Dương Nhất Hàn xuống. 
"Chị đại!" Dương Nhất Hàn vừa thấy cô liền phi ra, hai mắt phát sáng nhìn cô. 
Mái tóc nâu bồng bềnh được buộc lên gọn gàng, áo phông trắng có in hình gấu teddy phía trước, được sơ vin vào chiếc quần đùi rách, đi một đôi sandal dây chéo màu đen, đeo một chiếc túi vuông nhỏ có nơ, khuyên tai và kẹp tóc là hình trái anh đào, mắt to môi đỏ má 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-vo-anh/1404959/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.