"Còn cái này nữa, đặc biệt hơn!" cô nói, đưa ra một chiếc hộp màu hồng phấn.
Được tặng quà, Tổng Giám đốc Mạc cực kì vui vẻ, mở chiếc hộp, nụ cười trên môi liền trở nên cứng đờ.
Anh cầm bộ vest màu hồng lên, đúng là...rất đặc biệt!
"Em thấy rằng em không hợp với phong cách của anh, nên mua đồ cho anh hợp với phong cách của em." cô nói rồi nháy mắt với anh: "Real men wear pink!" (đàn ông thực thụ mới mặc áo hồng).
Anh nhìn biểu cảm dễ thương của cô, ánh mắt mang theo chút yêu thương cưng chiều, khóe môi cũng nâng lên một nụ cười.
- ----
Tại tiệc rượu nhà họ Doãn, mọi người đến rất đông, chào hỏi khách sáo, Giai Kỳ ngồi trong xe, tim đập loạn cào cào, mồ hôi thi nhau rớt xuống, khuôn mặt căng thẳng.
"Không cần căng thẳng." anh nói rồi mở cửa bước xuống xe, cẩn thận đưa tay nắm lấy tay cô, tay còn lại đặt trên xe để khiến cô đứng không bị đụng đầu.
Hai người vừa bước vào liền thu hút tất cả ánh mắt, trở thành tâm điểm chú ý. Một người tuấn tú, một người xinh đẹp, nhìn thật xứng đôi vừa lứa.
Giai Kỳ mặc một bộ váy màu hồng phấn, kết hợp với diềm trắng và nơ, trang diểm nhẹ nhàng. Mạc Thiệu Khiêm mặc bộ vest cùng màu, áo somi trắng, tóc chải mượt.
Mặc dù anh lạnh lùng, nhưng cơ thể như một giá treo đồ, mặc gì cũng đẹp đến nhức mắt, có khi cô chọn đại cho anh một bộ còn đẹp mắt hơn những người khác cố gắng chọn lựa kĩ lưỡng.
"Nhìn kìa! Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-vo-anh/1404943/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.