Tối đó Hạ Bắc Sâm uống rượu cả đêm, tậm trạng vô cùng phức tạp, anh nhớ đến những gì Lục Phong Vân nói, lại cảm thấy rối bời, bởi vì có những chuyện chỉ bản thân anh rõ nhất. 
Sáng sớm Doãn Từ Ân khẽ cựa quậy, cơ thể dâng lên cảm giác đau, cô nhíu mài vô cùng khó chịu, liếc mắt nhìn thấy Hạ Bắc Sâm ngủ trên sofa trên bàn còn có 2-3 chai rượu rổng. 
Anh uống rượu cả đêm sao? 
Doãn Từ Ân cố gắng ngồi dậy, cô cầm chăn đi đến chỗ của anh, cẩn thân đắp chăn cho anh. 
Nhưng tay cô vừa chạm vào anh đã giật mình nắm lấy tay cô một cách mạnh bạo như đang đề phòng, ánh mắt nhìn cô cũng có chút lạnh lùng. 
“ Aaa ” Doãn Từ Ân giật mình tay bị anh nắm mạnh đến mức cảm thấy đau. 
Hạ Bắc Sâm nghe tiếng cô liền buông tay, ánh mắt cũng trở nên lo lắng. Doãn Từ Ân xoa xoa cánh tay cô nhìn anh, ánh mắt phức tạp, cô cảm thấy sau khi ở chung rồi anh rất khác. 
Không mang vẻ bỡn cợt, đôi khi cô còn nghĩ tâm lý anh có chút không bình thường, muốn quát liền quát, muốn nói thế nào thì nói, lại có khi động tay động chân. 
“ Xin lỗi, để tôi xem ” Anh muốn vươn tay nắm lấy cô. 
Nhưng Doãn Từ Ân trong vô thức lại né tránh, cô lùi lại nhìn cánh tay bị đỏ của mình, cánh tay của Hạ Bắc Sâm giữ ở không trung, anh nhìn cô, cảm thấy hình như cô đang sợ mình. 
Liếc mắt thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-duy-nhat-nen-nhat-dinh-phai-la-em/2682007/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.