Hạ Bắc Sâm ở thư phòng, anh xem lại toàn bộ tài liệu mà Trình Duyệt gửi, nhíu nhíu mài, hiện tại ngã bài rồi nhưng mà anh không biết giải thích thế nào với ông nội Hạ. 
Chuyện dài như vậy sợ ông ấy sẽ không chịu nổi cú sốc lớn này, chưa kể anh không biết nên thế nào với Doãn Từ Ân nữa, cảm thấy như rơi vào đáy biển sâu vậy. 
Doãn Từ Ân giật mình không thấy Hạ Bắc Sâm,. chẳng hiểu sao lại muốn đi tìm anh, cô mặc kệ chân trần, trên người chỉ là bộ đồ ngủ pijama màu hồng phấn, tay dụi dụi mắt. 
Cô mở cửa thư phòng của Hạ Bắc Sâm ra “ Hạ Bắc Sâm sao anh không ngủ ” 
Anh quay ghế lại nhìn cô, như con cún nhỏ, cô dụi dụi mắt mơ mơ hồ hồ đi tìm anh, nhìn cô cứ như đang mớ vậy “ Sao vậy không có tôi em không ngủ được à? ” 
“ Lại đây ” Anh nở nụ cười dịu dàng lên tiếng nói. 
Cô đi lại chỗ của anh, còn chưa kịp định hình đã bị anh kéo một cái cô ngồi trọn trong lòng anh rồi, Hạ Bắc Sâm nâng chân cô lên, cô lại đi chân trần rồi. 
Chỉ mỗi chuyện này thôi anh đã nói với cô rất nhiều lần rồi, chỉ là cô bé này thật hay quên. 
Anh xoa xoa cái đầu nhỏ của cô ở trong lòng “ Về sau không được đi chân trần nhớ không? ” 
Cô ở trong lòng anh ngẩn đầu nhìn anh sau đó chậm rãi gật đầu một cái rồi mấp mấy môi nói “ Vẫn còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-duy-nhat-nen-nhat-dinh-phai-la-em/2681981/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.