"Hân, trưa nay đi ăn với anh không? Có Thái Thiên An với Tần Thuỵ bạn em nữa."
Chuyện là Vỹ Hân đang làm việc thì ông anh hai 30 tuổi "già" của cô tìm tới. Tuy vậy, cô cũng chẳng mảy may quan tâm gì mấy.
"Để xem sao đã, ơ mà sao Tần Thuỵ lại đi chung?"
"Thì thằng bé mời, anh em cũng lâu rồi không gặp nên anh rủ thêm Thiên An đi cho vui, nghĩ tới em lại sợ em buồn nên lại rủ thêm em."
"Ờ, thế thôi em không đi đâu." Vỹ Hân đã có quyết định.
"Sao không đi?" Vỹ Kỳ vẫn thắc mắc.
Trong lúc cô còn đang suy nghĩ câu trả lời thì điện thoại chợt có người gọi đến. Thấy số máy lạ, Vỹ Hân có chút chần chừ nhưng vẫn nghe máy.
"A lô, ai vậy?"
[Là chị, Kiều Lam Anh này em.]
"Vâng, có chuyện gì vậy chị?"
[Ừm... Ờ, thật ra là trưa nay chị bận gặp khách hàng quan trọng, nên không về nhà nấu cơm trưa cho Mặc Nhiên được, em có thể mua ít thức ăn ngoài rồi mang qua cho nó giúp chị được không? Tại sức khỏe nó còn yếu, chị muốn nhờ người quen đến để sẵn tiện xem nó như nào ấy, mà nếu em thấy phiền thì thôi, để chị nhờ người khác cũng được.]
Kiều Lam Anh cứ lấp lửng, e dè, chứ thật ra rất muốn Vỹ Hân đến nhà với em trai mình và may mắn là cô nàng đã có vẻ đồng ý.
"Trưa nay em cũng không bận gì, chị gửi em địa chỉ đi, lát nữa em ghé qua đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-dinh-menh/3738040/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.