Trong căn phòng lớn như tòa lâu đài của Thụy Kha, Mạc Lâm khó khăn ngồi thẳng, đau đớn do các vết thương lớn nhỏ, sau một trận trừng phạt của Nhậm Thần.
Đến lúc phải thay băng mới cho vết thương, Thụy Kha khi này vừa thao tác băng bó, vừa nhíu mày trước cái tên cứng đầu không chịu ngồi yên kia mà nói: " Định làm gì? "
Mạc Lâm khó chịu: " Mạc Vũ, tôi muốn gặp em ấy."
Thụy Kha tức cười, khẽ nhướng một bên mày nhìn Mạc Lâm: " Ha, cậu xem nhẹ việc bản thân được sinh ra quá nhỉ? Sao hả? Muốn đi đầu thai lại à? "
Nhận được thái độ khinh khi từ Thụy Kha, khiến cho Mạc Lâm mất kiên nhẫn: " Tôi chẳng có quan hệ gì với anh cả, vậy nên việc tôi muốn gặp em trai mình còn cần phải xin phép anh sao? "
Ôm hết một tràng tuyệt tình vào lòng mà Thụy Kha vẫn có thể nở một nụ cười đầy kiêu hãnh, tay khẽ vuốt nhẹ làn tóc ra sau vành tai, lại cười cười nói: " Ha Ha Ha, mẹ kiếp! Tóm lại, cậu đừng hòng bước ra khỏi đây. Tôi chỉ có một lần cơ hội lôi cái mạng này của cậu từ tay Nhậm Thần thôi, nên hãy biết khó mà lui đi. "
" Anh— " Mạc Lâm tức giận đến phát run, muốn phản bác lại Thụy Kha, nhưng lời còn chưa nói hết đã bị cắt ngang.
Vệ sĩ khẩn trương: " Thụy Tổng…" Chỉ nghe thoáng cả hai xì xầm gì đó, ngay lập tức ý cười trên gương mặt kia liền thay đổi.
Mạc Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-diem-sang/3570152/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.