- Xe sửa xong chưa? - Quân hỏi khi cả hai ngồi ở quán cafe quen sau vụ tai nạn độ một tuần.
- Vừa lấy về. - Trọng xoay xoay tấm namecard trong tay. - Tao đang không biết có nên gọi cô nàng kia không.
Quân với tay lấy tấm namecard. Cái tên Mai Bình An khiến hắn hơi buồn cười. Cô nàng này đâu có vẻ gì giống như tên, hay lẽ nào phải tính đầy đủ cả họ cả tên rằng đến “mai” nàng mới an yên chứ không phải “hôm nay”?
- Kế toán công ty YNE à? - Quân nhíu mày. - Trùng hợp thật.
- Trùng hợp cái gì?
- Không có gì. - Hắn khoát tay. - Mày cứ gọi đi, ngại gì đâu. Ẻm không có đủ thì thằng Nhật khắc đứng ra lo.
Trọng gật gật đầu rồi bấm điện thoại theo số in trên namecard. Hắn nói mấy câu rồi dập máy, chưa tới một phút sau điện thoại của hắn rung lên tin nhắn báo tiền về tài khoản, chính xác số tiền sửa xe không thừa thiếu một đồng. Trọng có chút ngạc nhiên. Thông báo với An về số tiền sửa xe xong, hắn ngỏ ý mời cô ra cafe, nơi hắn biết rất gần công ty cô nhưng lại bị từ chối lạnh lùng. Cái cách An từ chối tuy lịch sự nhưng tạo cảm giác như thể ngầm thông báo rằng hắn tuyệt không có “cửa” tới gần cô. Điều đó làm Trọng khó chịu. Hắn từng gặp nhiều cô gái làm cao nhưng không phải kiểu “cấm cửa” thế này.
Quân nghe Trọng kể bỗng cười ha hả:
- Nói như đám trên mạng hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-binh-an/2700970/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.