Vài ngày sau đó với hai người họ như một giấc mộng đẹp,không biến cố,không lo lắng,không có sự cản trở chỉ có hạnh phúc thật nhẹ nhàng...
Màn đêm buông xuống,căn biệt thự chìm trong ánh vàng nhạt của đèn,cô gái lười biếng nằm trên giường bấm điện thoại: ‘ngày mai em phải quay lại bang rồi’
Tin nhắn được gửi là lúc 23 giờ 46 phút,Thư khẽ mỉm cười tắt điện thoại đi,có lẽ giờ này anh cũng đã ngủ. Không ngờ vài giây sau đã có hồi âm
‘mai anh sẽ sang sớm... khuya vậy rồi em còn thức mau đi ngủ’
‘vậy sao giờ này anh còn thức’
‘không có bà xã làm sao anh ngủ được’
khuôn mặt Thư tràn ngập ý cười,cảm giác ngọt ngào cứ vậy rót vào tim,vô thức khiến con người thỏa mãn.
‘bớt nịnh đi’
‘ông xã chỉ nói sự thật thôi mà’
‘vậy chúc ông xã ngủ ngon... em chúc mà còn không ngủ mai lại gặp em với đôi mắt gấu trúc thì biết tay’
‘anh đi ngủ ngay đây,bà xã ngủ ngoan mai gặp lại’
Long mỉm cười gập máy tính lại rồi trèo lên giường ngủ như một đứa trẻ nghe lời... công việc có nhiều đến mấy cũng không bằng một câu của bà xã đại nhân.
6 giờ sáng,người trong nhà đi lại tấp nập đồ đạc hành lý đều được chuẩn bị chu đáo, trên bàn ăn khuôn mặt ai cũng chẳng có chút vui vẻ.
“Thư Thư,em thật không cần anh đi cùng sao?”Duật Phàm chán nản hỏi,anh đã chuẩn bị tốt mọi thứ rồi mà giờ cô em gái lại nói muốn đi một mình,thật không an tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-la-ba-xa-osin/2899302/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.